Sau khi băng qua trạm quân sự Frye, Locke gặp lại mảnh trời xanh biếc đã rất lâu rồi không được nhìn thấy.
Quốc gia tiếp theo là vương quốc Munstock, vừa đặt chân vào biên giới của quốc gia này, Locke liền có một loại cảm giác vô cùng quen thuộc.
Nơi đây giống đâu nhỉ, Locke suy nghĩ hồi lâu mới nhận ra - chính là giống Charlie.
Điểm giống nhau nhất giữa quốc gia Munstock và Charlie là dân phong tương đối thuần phác.
Mà lại, trong nhận định của Locke, thuần phác đồng nghĩa với dễ bị bắt nạt. Charlie năm đó vốn dĩ có thể duy trì tôn nghiêm của mình, chính là dựa vào thực lực ma pháp không tệ, còn quốc gia Munstock này có thể dựa vào cái gì để có được chỗ đứng trong các quốc gia xung quanh.
Vào địa phận quốc gia mới tới nay cũng đã được 2 tuần, đầu tháng 11 ở quốc gia này không lạnh như chớm vào mùa thu đông như Faustain, thay vào đó mang nhiều hương vị thơ mộng của một vùng sông nước ngập tràn ý thơ.
Sông ngòi ở vương quốc Munstock rất nhiều, thủy hệ ngang dọc, hầu như mỗi một thôn trấn đều có một hoặc vài con suối vây quanh, quốc gia này mùa đông hẳn là đến tương đối muộn, cho tới nay vẫn còn có chút mưa phùn.
Môi trường độc đáo này khiến đoàn xe vừa ra khỏi hoang mạc Ritusen thoải mái, dễ chịu không thôi. Sau nhiều ngày trải qua nắng nóng và hạn hán, chính xác là lúc cần đến một đất nước mát mẻ và tràn ngập hơi nước như vậy mới có thể giúp họ giải tỏa.
- Hai quốc gia gần nhau như này, tại sao lại có hoàn cảnh chênh lệch lớn như thế chứ?
Trong xe ngựa, Locke nằm ở bên cạnh Angelina, nhàm chán ăn loại trái cây đặc hửu ở vương quốc Munstock - hỏa long quả.
- Bởi vì quần sơn Andes liên miên cản trở gió mùa từ phía tây bắc, cuối cùng đều lưu lại tại Munstock.
Angelina một bên lật giở sách một bên giải đáp.
Locke nhớ tới những ngọn đồi nhấp nhô mà hắn vừa qua khỏi hoang mạc Ritusen nhìn thấy, những gò núi có độ cao bình quân không cao so với mặt nước biển, nhưng đội xe đi ước chừng một tuần mới ra khỏi, nếu chỉ tính riêng độ dài thì đây chính là sơn lộ dài nhất mà Locke từng đi qua.
“Mà hóa ra đây chính là quần sơn Andes mà Angelina nhắc tới.”
Locke thầm nghĩ.
- Trứng Hạt Long không có động tĩnh gì sao?
Locke nhìn về quả trứng khổng lồ màu xanh xám vẫn luôn yên tĩnh ở phía sau lưng Angelina, tò mò hỏi.
So với lần trước hắn hỏi thăm cũng đã qua một tháng, theo Angelina nói, trứng Hạt Long còn tầm một tháng nữa là phá vỏ để nở, nhưng Locke quan sát lại không nhìn thấy bất kỳ dấu hiệu phá vỏ nào, ngoại trừ ánh sáng lấp lóe bên trên bề mặt của quả trứng xuất hiện thường xuyên hơn.
- Sớm thôi.
Angelina đặt sách ma pháp xuống, hơi nhíu mày nói.
Có thể là bởi vì bên cạnh không có con mẹ Hạt Long ấp trứng, cho nên mặc dù có vảy tím của Bá chủ Hạt Long bao phủ lấy, tiến độ ấp trứng vẫn là chậm hơn một chút so với mong muốn của Angelina.
Có điều nàng cũng không sốt ruột, chu kỳ ấp trứng của ma thú càng lâu thì tiềm lực của nó cũng càng lớn.
Những con mang huyết mạch thuần chủng từ siêu Giai ma thú Arachnathid, kém cỏi nhất cũng sẽ có khả năng trở thành Ma thú cao cấp trong tương lai. Vả lại những đứa con của Bá chủ Hạt Long trong Murphy sâm lâm dạo đó, cơ hồ tất cả đều là bán Giai ma thú, lực chiến đấu cộng gộp lại cũng đủ phân cao thấp với một Kỵ sĩ chính thức ấy chứ.
Đại sư Crimea, thầy của Angelina, cũng mới chỉ sở hữu một con Ma sủng Ma thú trung cấp, còn là năm đó khi hắn được trở thành thầy giáo được chính thầy của mình tặng cho.
Người thầy của đại sư Crimea, chính là tổ sư của Angelina, mặc dù sư tổ đã qua đời, nhưng lần này đến Đế quốc Omor, Angelina rất có thể sẽ gặp được muội muội của sư tổ.
Trong chiếc nhẫn không gian của nàng còn có một lá thư giới thiệu do thầy của nàng viết, để vị sư thúc tổ chưa từng gặp mặt sẽ có sự chăm sóc chu đáo hơn cho Angelina ở đế quốc Omor.
Quốc gia Munstock ngoài việc tạo cho Locke ấn tượng về sự dồi dào nước và dân phong thuần phác, dường như cũng có nhiều sức hấp dẫn đối với đội Ma pháp sư trong đoàn xe.
Mấy vị Ma pháp sư tất bật đi trước về sau nhiều lần ra ngoài không biết làm gì.
Locke không có tư cách chỉ huy hành động của Ma pháp sư, những vị Ma pháp sư này về mặt nổi rõ ràng là do đại sư Nolan tùy ý điều khiển, thế nhưng đại sư Nolan tựa hồ cũng không có hứng thú quản lý đồng liêu cho lắm, ngược lại còn dẫn đầu đám Ma pháp sư đó đi ra ngoài.
- Bọn họ đi đâu thế nhỉ?
Locke thừa dịp một lần vô tình, đến bên cạnh Tử tước Cage hỏi. Bên ngoài doanh trại, Ma pháp sư Nolan lại dẫn hai vị pháp sư ra ngoài.
Tử tước Cage đầu tiên nhìn thoáng qua đại sư Nolan đã đi xa, sau đó nghiền ngẫm lời nói của hắn, mới đáp lại:
- Ngươi biết quốc gia Munstock có điểm gì đặc sắc không?
- Nguồn nước nhiều, sông ngòi cũng nhiều?
Locke suy nghĩ kỹ càng mới nghĩ ra đáp án này.
Tử tước Cage lắc đầu và giải thích:
- Đất nước này là một trong số ít những quốc gia giàu kim loại ma pháp.
Nói xong, Tử tước Cage để lại Locke vẫn đang ngây ngốc đứng đó, rồi rời đi để an trí đoàn xe trong doanh địa.
Locke lần đầu tiên nghe đến danh từ “kim loạ ma pháp”, sau đó vào một lần hỏi Angelina hắn mới biết được loại kim loại ma pháp chính là tư liệu không thể thiếu để Ma pháp sư làm thí nghiệm, rất nhiều nguyên liệu luyện chế ra ma pháp đạo cụ, tỷ như pháp trượng bắn ra hỏa cầu và nguyệt trạc ngăn được tấn công từ phía ngoài, đều được làm bằng kim loại ma thuật.
Đám người Ma pháp sư Nolan không rời đi xa, phần nhiều thời gian là xuất phát đi từ buổi sáng, buổi chiều trở lại đoàn xe, như thế cũng không gây ảnh hưởng tới tiến độ chung của mọi người.
Trong khoảng thời gian này, Locke cảm thấy vốn hiểu biết của bản thân thực sự còn rất kém, cũng biết đường trấn định lại tinh thần để lên xe ngựa ôn bài cùng Angelina. Công chúa Angelina quả thực là một giáo viên có đầy đủ tư cách, thêm vào việc nàng lúc nào cũng mang theo không biết bao nhiêu là sách vở ma pháp cùng vở viết. Mọi câu hỏi Locke đặt ra đều được Angelina giải đáp rất tốt.
Locke cũng biết được qua lời kể của Angelina rằng các Ma pháp sư có thể chiết xuất một số nguyên tố thuộc kim từ mai Cua muối, chẳng trách bọn họ lại chịu tốn tiền để nhờ binh lính thu thập hộ, đây cũng được coi là một loại kim loại ma pháp.
Angelina thậm chí còn đoán rằng các pháp sư trong đoàn xe thường xuyên ra ngoài để trao đổi và cất giữ các tư liệu ma pháp.
Các Ma pháp sư giao dịch với nhau rất ít khi dùng tiền tệ, đa phần đều là lấy vật đổi vật, nhiều nhất là dùng ma hạch để thanh toán, nhưng tình huống này rất hiếm khi xảy ra, bởi vì ma hạch không phải thứ dễ có như vậy.
Nhóm binh sĩ Locke giết được gần một trăm con Cua muối, chỉ có con màu lục lam trông như con Vương của cả đàn cống hiến được một viên tinh hạch màu vàng, còn lại toàn bộ đều là không thu hoạch được gì.
Giữa Ma thú sơ cấp và sinh vật ma hóa tồn tại một ngưỡng cửa vô hình ngăn cản bước tiến hóa của hầu hết các sinh vật.
Nói đến thực lực tăng lên, đã gần nửa năm kể từ khi Locke tấn thăng lên Kỵ sĩ thực tập sơ cấp, mỗi ngày hắn đều tu luyện chăm chỉ, ngoại trừ làm cho căn cơ bản thân vững vàng hơn, đấu khí được vận hành trôi chảy hơn trước thì không hề có chút dấu vết tiến triển đột phá nào.
Có điều Locke tạm thời cũng không vội, vào thời điểm rời khỏi thành Flor, hắn đã đem đại lượng quân công đổi lấy các loại hỗ trợ tu luyện đan dược, tỷ như thuốc Johnson chẳng hạn, nó chỉ là một trong số những món hắn đã đổi.
Thêm vào thuốc Ngưng Tụ Ý Chí mà hắn còn giữ, nếu muốn đột phá lên ngưỡng Kỵ sĩ thực tập trung cấp cũng không phải là vấn đề quá lớn.
Điều Locke muốn là học các khóa học bắt buộc dành cho Kỵ sĩ ở Đế quốc Omor trước, sau đó tạo ra bước đột phá. Angelina đã tìm cho Locke một chỗ học tập, chính là chi nhánh của Học viện Hoàng gia Đế quốc Omor, Học viện Kỵ sĩ nghị lực.
Đây cũng là lý do Angelina nói đùa Locke là “thư đồng” của nàng.
Locke trước đó có học chữ Faustain và ngôn ngữ của Đế quốc Omor ở thành phố Flor đã phát hiện ra mình vô cùng ghét đi học, hắn thực sự không biết liệu mình có thể kiên trì được tiếp không. Có nhiều lần, hắn chỉ cần nhìn thấy thầy Mobisan là đã buồn ngủ díp cả mắt lại.
Có điều, để nâng cao thực lực, Locke cảm thấy những khổ cực này bản thân có thể chịu đựng được, mà dù có khổ hơn thế hắn cũng phải cố gắng, đây cũng là ý niệm của Locke.
Tận dụng thời gian học tập trên xe ngựa, Locke dành thời gian ôn lại ngôn ngữ của Đế quốc Omor, không giống như Angelina thường xuyên đọc sách nghiên cứu, Locke, một phôi thai thô kệch, hầu như đã chữ thầy trả thầy hết cho Mobisan như hắn cần phải học lại từ đầu.
Tìm Grace học cũng được thôi, nhưng Angelina tuy không biểu hiện ra bên ngoài, nhưng rõ ràng là nàng ta có ghen.
Không biết có phải là do Kỵ sĩ Roma đã rời đi hay không, mà cứ đến buổi tối Angelina đều gọi Locke vào trong xe ngựa, dù chẳng có chuyện gì gấp gáp. Locke cũng không thể từ chối, lại càng không được làm chuyện gì quá giới hạn nên chỉ có thể chịu đựng, mà điều này thực sự không khác gì tra tấn hắn.
Đoàn xe đi qua vương quốc Munstock, khoảng cách với đế quốc Omor ngày càng ngắn lại, chỉ cần vượt qua 2-3 tiểu công quốc là họ có thể đến nơi.
Cuối tháng 11, đoàn sứ giả rời khỏi vương quốc Munstock và đến công quốc Valoran, đến giữa tháng 12, đoàn sứ giả rời khỏi hồ Baikal thuộc công quốc Valoran và đặt chân đến Công quốc Lyon. Sau khi lưu lại Mecca, thủ đô của công quốc Lyon nghỉ ngơi trong ba ngày, các sứ thần đã đến được biên giới giữa công quốc Lyon và đế quốc Omor.
Trên đường đi, Locke đã được trải nghiệm một phen sự tiếp đón long trọng của người bản địa thành phố Mecca phồn hoa ở công quốc Lyon, cũng như bảo thạch mỹ lệ của hồ Baikal của công quốc Valoran.
- Gần đến đích rồi.
Locke cưỡi trên lưng ngựa, nhìn về phía mảnh trời rộng lớn vô biên trước mặt, xa xa bắt đầu ẩn hiện thành trì uy nghiêm hùng vĩ.
Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca
Hết chương 170.